Bệnh Uốn Ván là một bệnh nguy hiểm do nhiễm khuẩn, có sự gia tăng mạnh mẽ của lực cơ và co cứng, gây ra bởi một độc tố protein mạnh gọi là tetanospasmin do vi khuẩn Clostridium tetani tiết ra.
Bệnh Uốn Ván là một bệnh nguy hiểm do nhiễm khuẩn, có sự gia tăng mạnh mẽ của lực cơ và co cứng, gây ra bởi một độc tố protein mạnh gọi là tetanospasmin do vi khuẩn Clostridium tetani tiết ra.
I. Nguyên Nhân Gây Bệnh Uốn Ván:
Bệnh Uốn Ván xảy ra thông qua tiếp xúc trực tiếp với vi khuẩn Clostridium tetani có trong đất, cát, phân trâu bò ngựa và gia cầm, cống rãnh, hoặc qua các vết thương, xước da gây nhiễm trùng.
Những người có nguy cơ cao:
– Người làm vườn
– Người làm việc ở các trang trại, nông trường chăn nuôi gia súc và gia cầm
– Nhân viên vệ sinh cống rãnh, chuồng trại
– Công nhân xây dựng
– Bộ đội và thanh niên xung phong
Đặc điểm của vi khuẩn gây bệnh:
Vi khuẩn C.tetani là một loại vi khuẩn có hình bầu dục, không màu, di động, kỵ khí. Chúng có thể tồn tại trong đất, phân súc vật và phân người. Dù chúng có khả năng tồn tại trong môi trường bất lợi và kháng với nhiều loại thuốc khử khuẩn, nhưng chúng dễ bị tiêu diệt khi bị khử hoạt tính. Tuy nhiên, khi nằm trong tế bào thực vật, chúng trở nên dễ dàng bị khử và nhạy cảm với nhiều loại kháng sinh như metronidazol, penicillin…
II. Các Biểu Hiện Lâm Sàng:
Bệnh Uốn Ván thường bắt đầu sau chấn thương, thường sau khoảng 7 ngày. Có các dấu hiệu điển hình như tăng trương lực cơ và sự co cứng toàn thân. Ban đầu, có sự tăng trương lực cơ ở cơ nhai, gây khó khăn khi nhai và cứng hoặc đau ở các cơ cổ, vai, và lưng. Sau đó, các cơ khác cũng bị tăng trương lực cơ gây co cứng bụng và co cứng ở các cơ trong cánh tay và chân. Khi cơ mặt co cứng liên tục, bệnh nhân có thể có vẻ mặt nhăn nhó, kiểu cười khẩy, và có vẻ lưng cong. Các cơn co cứng toàn thân có thể xảy ra với cường độ mạnh, làm cho bệnh nhân xanh tím và có nguy cơ ngừng thở. Các cơn co có thể tái phát hoặc do những kích thích nhẹ. Một số bệnh nhân chỉ có tình trạng cứng cơ và không có cơn co nào. Có thể xuất hiện cả triệu chứng cứng hàm, khó nuốt, và co cứng cơ khác. Trẻ sơ sinh bị Uốn Ván thường khởi phát trong 2 tuần đầu và có thể dẫn đến tử vong nếu không được điều trị.
Có những biến chứng khác như rối loạn hệ thần kinh thực vật, với những triệu chứng như tăng huyết áp, nhịp tim không ổn định, sốt cao, và mồ hôi. Có thể xảy ra các biến chứng về tim mạch như huyết áp thấp và nhịp tim chậm, cũng như ngừng tim đột ngột. Các biến chứng khác bao gồm viêm phổi, gãy xương, vỡ cơ, loét do nằm và loét hạt vân.
III. Phương Pháp Điều Trị:
Nguyên tắc điều trị bao gồm tiêu diệt vi khuẩn, trung hòa độc tố, ngăn ngừa cơn co cứng cơ, và hỗ trợ hô hấp. Bệnh nhân cần được chăm sóc trong một môi trường yên tĩnh và được giám sát tim mạch và phổi thường xuyên, cũng như hạn chế các kích thích. Đảm bảo đường thoái mái. Vết thương cần được xử lý sạch sẽ và loại bỏ các dị vật.
– Sử dụng kháng sinh để tiêu diệt vi khuẩn và ngăn chặn tạo ra độc tố. Một số loại kháng sinh có thể được sử dụng bao gồm penicillin, metronidazol, clindamycin và erythromycin.
– Sử dụng kháng độc tố uốn ván để làm giảm sự lưu thông của độc tố trong máu và vết thương. Việc tiêm kháng độc tố từ nguồn miễn dịch cho người là một phương pháp hiệu quả để ngăn chặn tỷ lệ tử vong.
– Kiểm soát cơn co cứng cơ bằng việc sử dụng các loại thuốc như diazepam, lorazepam, barbiturat, và chlorpromazin.
– Điều trị hỗ trợ bao gồm việc mở đường thở, bổ sung nước và điện giải, cải thiện dinh dưỡng, và sử dụng các biện pháp vật lý trị liệu để ngăn chặn co cứng cơ. Cần theo dõi chức năng thận, bàng quang, ruột và ngăn chặn việc chảy máu và loét đường tiêu hóa.
– Tiêm vắc-xin nhằm tạo miễn dịch cho người sau khi phục hồi.
Để biết thêm thông tin chi tiết và tư vấn về bệnh Uốn Ván, hãy truy cập trang web của chúng tôi tại HEFC.
Bài viết được chỉnh sửa bởi HEFC. Xem tại https://www.hefc.edu.vn.