Chúng ta thường tìm kiếm cao nhân để học hỏi, nhưng thực tế, cao nhân thường không khoe khoang bản thân mình. Họ ẩn dật và khiêm tốn bên ngoài nhưng lại sở hữu trí tuệ vượt trội bên trong.
- Bạn có là người quân tử không? 8 phẩm chất của người quân tử
- 9 kỳ mưu của Quỷ Cốc Tử giúp nhìn thấu sự việc thế gian
Ẩn dật để tránh phiền phức không cần thiết
Cao nhân thực sự không thích khoe khoang bản thân mình. Họ ẩn giấu tài năng để tránh sự chú ý không cần thiết. Họ hiểu rằng đánh giá chính xác vị trí của mình và không cần so sánh với những người không xứng đáng.
Một ví dụ minh chứng là câu chuyện về Ôn Như Xuân, một công tử con nhà giàu thời Chiến quốc. Anh ta thường khoe khoang tài nghệ chơi đàn của mình trước mặt người khác.
Tủi thân vì tài năng không đủ
Một lần, trong chuyến du ngoạn đến Sơn Tây, Ôn Như Xuân tình cờ gặp một đạo sĩ ngồi thiền cạnh chiếc túi với góc cây đàn cổ hé mở. Tò mò, Ôn Như Xuân hỏi xem đạo sĩ có biết chơi đàn không.
Đạo sĩ khiêm tốn trả lời rằng anh ta chỉ biết chút ít và đang tìm một cao nhân để học hỏi. Ôn Như Xuân tự tin đề nghị chơi đàn trước mặt đạo sĩ để thể hiện tài nghệ của mình.
Ôn Như Xuân đã chơi đàn một cách xuất sắc, nhưng đạo sĩ không nói gì và không chúc mừng. Ôn Như Xuân tức giận và hỏi rằng tại sao đạo sĩ không khen ngợi anh ta.
Đạo sĩ nhẹ nhàng đáp: “Có thể chơi, nhưng không phải là cao nhân để tôi bái sư.”
Sau đó, Ôn Như Xuân nhận ra rằng mình đã gặp một cao nhân và quỳ gối xin được làm học trò của đạo sĩ.
Sống lương thiện: Biết tiến biết lùi
Thực sự, cao nhân là ai? Họ không nhất thiết phải luôn thắng và đánh bại kẻ khác. Họ biết khi nào nên tiến và khi nào nên lùi. Trong tâm thức, họ nhìn thấu mọi việc và biết cách đối phó. Khi họ hành động, cả thế giới đều chao đảo; khi họ im lặng, họ giống như hổ nằm rồng ẩn trong bóng tối.
Ví dụ khác là câu chuyện về Tả Tông Đường, một trọng thần thời nhà Thanh. Ông là một cao thủ cờ vây không ai có thể đánh bại.
Một lần, trên đường đi đánh trận, Tả Tông Đường gặp một ông lão có biển hiệu “Thiên hạ đệ nhất cờ vây”. Ông lão này liên tục đánh bại ông Tả Tông Đường trong 3 ván cờ.
Tả Tông Đường tức giận và cầu xin ông lão gỡ bỏ biển hiệu. Sau khi chiến thắng một trận, ông quay lại căn nhà của ông lão và thấy biển hiệu vẫn còn treo trên mái nhà.
Thắng bằng sự khoan dung
Tả Tông Đường hỏi vì sao biển hiệu vẫn không được gỡ bỏ. Ông lão nhẹ nhàng trả lời rằng ông vẫn là “Thiên hạ đệ nhất cờ vây” và đề nghị đánh thêm 3 ván nếu Tả Tông Đường không chấp nhận thua.
Tả Tông Đường nhận lời và sau 3 ván cờ, ông thua một cách tâm phục khẩu phục trước kỹ năng chơi cờ của ông lão.
Ông lão giải thích: “Lần trước, khi ngài đi đánh trận, tôi không thể ảnh hưởng đến tâm trạng và nhuệ khí của ngài. Nhưng giờ ngài thắng trận trở về, tôi phải chơi hết mình để không ảnh hưởng đến ngài nữa!”
Thật tuyệt vời khi có thể thắng người bằng sự khoan dung và tôn trọng. Cao nhân không quan tâm đến việc so đo và cạnh tranh, vì họ đã ở một tầng thức khác và không coi trọng những thứ đó.
Được chỉnh sửa bởi: HEFC