Luân Hồi trong Triết Lý Phật Giáo
Luân hồi, còn được gọi là Samsàra, là quá trình liên tục của sự sống chết trong cuộc sống của một sinh vật. Theo triết lý Phật giáo, dòng nhân quả diễn ra một cách liên tục mà không bị giới hạn trong một cuộc sống duy nhất. Từ khóa trong quá trình luân hồi là lòng tham và nghiệp (karma), khi ta vẫn còn lòng tham sống và còn gây nghiệp, chúng ta sẽ tiếp tục sinh trở lại và hưởng nhận quả báo sau khi chết.
Luân hồi không phải là việc linh hồn bất tử di chuyển từ cuộc sống này sang cuộc sống khác như một lữ khách di chuyển từ quán trọ này sang quán trọ kia. Thay vào đó, sau khi thân xác ngừng hoạt động, dòng sống vẫn tiếp tục tồn tại, dù hình thái của sự sống sau này không giống với sự sống trước đó.
Luân Hồi và Quá Trình Tái Sinh
Theo giảng dạy của Đức Phật, luân hồi được thể hiện thông qua quá trình tái sinh. Nghĩa là sau khi chết, chúng ta sẽ trở lại thế giới với một hình hài mới, thuộc về một thế giới khác thuộc lục đạo luân hồi. Khi nhắc đến luân hồi và tái sinh, Phật giáo thường đề cập đến hai khái niệm cơ bản về sinh tử.
Chu kỳ sinh tử của từng sát na diễn ra nhanh chóng như một tia chớp, và khái niệm này có thể được hiểu rõ hơn thông qua việc thiền định. Chu kỳ sinh tử của một đời sống được chia thành bốn giai đoạn: sinh, lão, bệnh, tử. Đây cũng là trọng tâm nghiên cứu về luân hồi trong cộng đồng.
Bằng Chứng Của Luân Hồi và Sự Tái Sinh
Sự tái sinh trong triết lý Phật giáo không đồng nghĩa với nhập xác hay việc sinh trở lại với một linh hồn không thay đổi. Sau khi thân xác chết, con người có thể trở lại với hình thái cao hơn như các loài trời hoặc thấp hơn như cầm thú, ma quỷ và loài cực khổ, tùy vào hành động và nghiệp lực ác hay lành của mình.
Dòng suối luân hồi không ngừng chảy, chúng sinh tiếp tục thừa hưởng những nghiệp lực từ kiếp trước, xấu hay tốt. Hai giai đoạn thời gian và hai hoàn cảnh, mặc dù không giống nhau nhưng cũng không khác nhau, là hai dạng sống của chúng ta.
Hành động của chúng ta định đoạt chúng ta trở thành thế này hay thế khác, không chỉ trong tương lai mà ngay trong hiện tại. Hành động của chúng ta mang tính chất trời hay thú, và không có vấn đề con người trở thành trời hoặc thú.
Luân Hồi: Một Thực Tại Kỳ Diệu trong Cuộc Sống
Giáo lý luân hồi là câu trả lời duy nhất, hợp lý cho câu hỏi “Sau khi chết còn hay mất”, không phải là câu trả lời “sau khi chết người ta sẽ sinh vào thiên đàng hay địa ngục và sống ở đó đời đời kiếp kiếp” hoặc câu trả lời “không còn gì sau khi chết”.
Theo quan điểm Phật giáo, chúng ta đều chịu sự chi phối của luật vô thường, biểu hiện qua chuỗi sinh, lão, bệnh, tử. Quá trình này cũng đánh dấu sự khai sinh của một kiếp sống mới và thừa hưởng nghiệp lực từ kiếp trước.
Nghiệp lực luôn hiện hữu, điều này đồng nghĩa với việc nó sẽ biến đổi qua từng kiếp sống. Vậy nên, chúng ta cần suy nghĩ về sự luân hồi và kỳ diệu của cuộc sống.
Paragraph edited by HEFC.