Cảm hứng có thể được hiểu là một trạng thái cảm xúc tích cực của một người được đặc trưng bởi sự thăng hoa của cảm xúc và tăng sự sẵn sàng cho các hoạt động. Nói cách khác, cảm hứng có phẩm chất thúc đẩy bản thân hoặc người khác hành động theo cách tích cực, năng động, mạnh mẽ và thường hướng tới chất lượng và hiệu quả cao hơn. Ví dụ, một người được truyền cảm hứng thường nhanh hơn, chất lượng hơn, giàu cảm xúc hơn, ít biểu cảm hơn…
Từ cách hiểu này, truyền cảm hứng là truyền đạt kiến thức và nâng cao, Yêu thương, trao niềm tin, hy vọng, khuyến khích , truyền cảm hứng cho người khác tự tin hành động. Ví dụ, khi họ bước vào văn phòng vào buổi sáng đầu tuần và nhận được những lời chúc tốt đẹp từ sếp, những nụ cười ấm áp và những lời động viên phù hợp, hầu hết nhân viên cấp cơ sở sẽ được khuyến khích làm việc tích cực và hiệu quả.
Yếu tố truyền cảm hứng rất cần thiết trong công cuộc lan tỏa những thông điệp tích cực, chống lại những quan điểm sai trái. Chúng ta có thể mạnh dạn chia sẻ những thông tin hay, tác động đến nhận thức và cảm xúc của người tiếp nhận từ nhiều góc độ. Tuy nhiên, nếu thông điệp không tiếp tục tác động, truyền cảm hứng và khuyến khích người tiếp nhận cảm thấy hăng hái, tự tin và từ đó có hành động tích cực thì bản chất truyền cảm hứng không được phát huy hết. Ví dụ, trang fanpage của tổ chức đăng bài viết về một bí thư khu phố quan tâm sâu sát đến đời sống của người dân, phối hợp với cấp ủy cùng cấp, đề xuất các giải pháp kịp thời, phù hợp để giải quyết các vấn đề về an ninh trật tự của thành phố. Thông tin chính xác và sinh động, đây cũng là một bài viết hay. Nhưng bài viết cần thêm các yếu tố khác để thể hiện tính “truyền cảm” như câu chuyện cụ thể về tình đồng chí trong vòng tay vượt khó hay làm người đọc cảm động, lời kể chân thành, nhân vật giản dị, hình ảnh thể hiện rõ tình cảm của nhân vật, nhận ra tình đồng bào, đồng chí , và ủy ban cấp trên… là vậy. Người ta nói rằng khi độc giả đọc bài báo, không chỉ những câu chuyện họ thấy là có thật và tôi có thể làm theo, mà còn rất thuyết phục. Họ có động lực bắt chước, để nghiên cứu, và để xem tình hình cụ thể của tôi.
Hay khi chúng ta đọc một bài báo phản bác một hiện tượng tiêu cực trong xã hội, chỉ thấy không buông bỏ được, không củng cố được lòng tin, thậm chí thấy nặng nề, bức xúc hơn…, thì rõ ràng là nguồn cảm hứng đã không được hiện thân đón nhận. Chẳng hạn, nếu có một bài viết chỉ trích một người thường xuyên phát trực tiếp (livestream) trên mạng xã hội, dùng ngôn từ thiếu đạo đức để công kích, xúc phạm thậm chí vu khống nhiều người, lại còn viết những lời chửi tục, thì lòng chúng ta hẳn rất nặng nề. Khi đó, bài phê bình nên bắt đầu từ quan điểm chỉ ra lỗi sai trong từng hành vi, rồi dùng ngôn ngữ giản dị, ngắn gọn để gợi ý cho người đọc hướng đến những giá trị tích cực, tôn trọng người nghe, người tiếp nhận và người bị phê bình.. .tức là phê bình Làm thế nào để người đọc sách hiểu rõ hành vi bị phê phán là gì, tại sao lại như vậy, chúng ta nên làm gì… thay vì nhắm vào nó? Khiến người đọc tức giận, rồi sinh ra những hành vi “quá khích” như nhân vật bị chỉ trích…
Tất nhiên, có nhiều yếu tố truyền cảm hứng, có thể qua lời kể của một ai đó. Đó là một bức ảnh, một bức tranh, một status bar, một đoạn video ngắn, một đoạn trích, một bài viết… liên quan đến thời sự, vấn đề xã hội quan tâm.
Để tạo động lực cho người khác, chúng ta phải luôn có năng lượng để thúc đẩy những cảm xúc tích cực của chính mình và sẵn sàng cho đi những điều tốt đẹp. Chúng ta phải luôn có tâm trạng lôi cuốn để dẫn dắt người khác đến điều gì đó tốt đẹp hơn, chẳng hạn như trong một câu chuyện tích cực hoặc đối lập với tính cách tiêu cực mà chúng ta chia sẻ. Để làm được điều này, phải kể đến “người thật việc thật”, không fan, không khiêu dâm, không đen…, đồng thời chọn những khía cạnh đắt giá, có thể lay động lòng người. Cần sử dụng ngôn ngữ hợp lý, phù hợp, nhất là cách dẫn dắt câu chuyện để đem lại nhận thức, cảm xúc phù hợp cho người đọc chứ không nên áp đặt, nhiều khi nói giảm, nói tránh “chủ nghĩa tự nhiên” ’ hoặc để “Sự thật trần trụi” hướng dẫn. Chẳng hạn, nếu chúng ta chê bai ai đó bằng ngôn ngữ thô tục và “trích dẫn” chính những từ đó, chẳng khác nào khiến người đọc tiếp thu sự tiêu cực đó!
Điều quan trọng cần lưu ý là việc lan truyền tin tức tích cực hay tiêu cực liên quan đến nguồn cảm hứng trong câu chuyện, cách nó được trình bày và cách nó được truyền tải.Ví dụ, một thông điệp truyền thông tốt phải thực sự phù hợp, chính xác, gây chú ý tự nhiên, đơn giản (không “lố”, không phô trương), hiển thị ngay trên không gian mạng thông qua kênh hiệu quả nhất (ví dụ: video clip cần phát) Không chờ họp cộng đồng giải nhiệt)… Đồng thời nên để câu chuyện và nhân vật tự gửi thông điệp đến người nhận, người gửi không nên thẳng thắn và đôi khi “bỏ rơi” cảm hứng của người nhận . Ví dụ như sự nhận thức sai lệch về bến Bạch Đằng và công viên Mê Linh, thà để những hình ảnh sống động, đẹp đẽ và sự hào hứng của mọi người tạo ra thông điệp riêng đến người đọc, người thật. Hiện nay không cần dẫn nhiều quá, dẫn đến người suy nghĩ hơn là người tiếp nhận, khi đó yếu tố truyền cảm có thể chưa đầy đủ…
.